Khi Bọn Phản Tỉnh Cuội Và Lũ Tay Sai Của Việt-Gian-Cộng-Sản Mặc Áo Thụng Vái Nhau.
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
               Cách  đây,              hơn mười năm, tôi đã viết bài: Đà Nẵng 29-3-1975, và  đã đăng trên              Văn Nghệ Tiền Phong, số 550, từ ngày 16 đến 31  tháng 12 năm 1998,              nơi trang số 20. Qua bài này, tôi đã  nói đến một câu nói láo khoét              nhất của Bùi Tín: « Nếu cụ Hồ  còn sống, thì không có các trại cải              tạo ở miền Nam ». và  tôi đã chứng minh bằng cái chết của bác ruột              của tôi tại «  Trại cải tạo Đá Trắng » thuộc quận Trà My, tỉnh Quảng              Nam  vào năm 1964, bởi lúc ấy, Hồ Chí Minh vẫn còn sống. Đồng thời,               tôi cũng đã trích dẫn thêm những lời láo khoét của Vũ Thư Hiên,               Nguyễn Hộ, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Văn Trấn, Bùi Minh Quốc  v…v…              Bài viết này khá dài, nên tôi không thể viết lại ở nơi  đây, song có              thể, tôi sẽ viết lại trong một bài khác.  Nhưng đặc biệt, với bằng              chứng về cái chết của Bác ruột của  tôi là Ông Trần Thắng cùng các vị              như: Ông Nguyễn Phước  Linh, ông Huỳnh Lượng, cụ Lê Uẩn và em Nguyễn              Văn Tùng 15  tuổi là một học              sinh              lớp  Đệ tứ,              của Trường Trung học quận Tiên Phước; tất cả các vị  đều đã chết vì              bị hành hạ, bỏ đói và lạnh, trong vòng sáu  tháng đầu khi bị              việt-gian-cộng-sản đưa vào « Trại cải tạo  Đá Trắng ».  Chính vì vậy,              mà tôi đã đoan chắc Bùi Tín là  một tên việt-gian-cộng-sản đang làm              công tác ngoại vận.             
   Tôi vẫn              nhớ, lúc đó, đã có nhiều người cho tôi là « đa  nghi như Tào Tháo –              cực đoan ». Nhưng rồi theo thời gian,  bọn việt-gian-cộng-sản cứ mỗi              ngày chúng lại đẻ thêm ra  những tên « phản tỉnh – trả thẻ đảng ». Và              cho đến hôm nay,  thì đã có thêm những thằng hèn Tô Hải, Phạm Đình              Trọng, đã  và đang được cả bọn phản tỉnh cuội và lũ tay sai của               việt-gan-cộng-sản cùng nhau mặc áo thụng để vái nhau, qua những thư               ngỏ, bài viết trên các trang mạng toàn cầu.
    Một              « tên tuổi » đang được nói đến nhiều nhất ở trong  thời điểm này là              Phạm Đình Trọng. Vậy, xin mọi người hãy  suy gẫm về những lời của              chính Phạm Đình Trọng theo sự hiểu  biết của một phụ nữ yếu kém như              tôi.
    Trước              hết, tôi xin trích đoạn những lời của Phạm Đình Trọng đã viết như              sau:
                             «  Chiến thắng              năm 1975 không phải là chiến thắng ý thức hệ  cộng sản mà là chiến              thắng của ý chí dân tộc Việt Nam ».
    Chỉ một              câu ngắn trên đây, thì đã cho mọi người thấy  cái gian manh, láo              khoét của  Phạm Đình Trọng rồi. Vậy, tất  cả những Dân-Quân-Cán-Chính              của Việt Nam Cộng Hòa có ai đã  dám nghĩ là « Chiến thắng năm 1975,              là chiến thắng của ý  chí dân tộc Việt Nam »; hay chúng ta đã biết              cái gọi là              « chiến thắng              năm 1975, là chiến thắng của ý chí             dân tộc              Việt Nam »              của Phạm Đình Trọng, mà thực chất là một cuộc xâm lăng của  tập đoàn              việt-gian-cộng-sản Bắc Việt, chúng đã cưỡng chiếm  đất nước Việt Nam              Cộng Hòa. Và đó, là một ngày tang thương  nhất của dân tộc, khi Miền              Nam Tự Do đã bị rơi vào bàn tay  của bạo quyền cộng sản Hà Nội.
   Trong              chúng ta, trừ lũ tay sai của việt-gian-cộng-sản  hiện ở trong và              ngoài nước, thì có ai có thể quên đi được,  những năm tháng dài phải              cam chịu những thảm cảnh hành hạ,  tù đày, đau thương trong các nhà              tù « cải tạo », với những  mảnh đời mà cho đến nay, dù còn sống cũng              không làm sao có  thể phục hồi trở lại như xưa. Chúng ta có thể nào              quên,  những đoàn người như những chiếc bóng ma, đói lạnh, lả              người trên những « vùng kinh tế mới » giữa rừng thiêng,  nước độc, mà              trong số đó, đa số là những người có trình độ  Đại Học của Miền Nam              Tự Do, đã phải lội sình lầy, để cuốc  ruộng, để trồng lúa, hoặc phải              vỡ đất rừng để trồng khoai,  sắn. Để rồi trồng lúa, là chỉ để nuôi              béo cho những bầy  chuột rừng. Và trồng sắn, sắn chết, trồng khoai,              khoai khô,  bởi ở giữa chốn rừng già. 
   Chúng ta              cũng không thể nào quên, những chuyến vượt  biên, bằng đường rừng qua              biên giới Thái, Miên, hay bằng  đường biển, họ đã từng trải qua những              cơn bão biển, đói,  khát, lạnh lẽo mới tới được bến bờ tự do! Trong              những người  này đã có biêt bao nhiêu người đã bị bỏ mình trên những               bìa rừng, làm mồi cho điểu thú, hoặc làm mồi cho cá dưới đáy biến               sâu! Và đã có những gia đình bất hạnh, vì cho đến nay vẫn còn  hoài              mong về những đứa con thơ đã ra đi, vì đã mất tích  trên đường chạy              trốn ngục tù cộng sản. Và đau thương nhất,  là những em bé gái đã              từng rơi vào tay của bọn hải tặc, cho  dù có thoát chết, nhưng tôi              biết chắc chắn rằng, các em   không bao giờ có thể phục hồi trở lại              như một con người  bình thường. Chẳng những thế, mà suốt cuộc đời của              các em,  đều vẫn kinh hoàng, với những cơn ác mộng chúng cứ kéo ập về               trong từng giấc ngủ của từng đêm!!!
    Do               đó, không còn từ ngữ nào khác hơn, để gọi Phạm Đình Trọng  là một              trong những tên việt-gian-cộng-sản lưu manh và láo  khoét nhất.
    Song              chưa hết, kẻ viết bài này, xin kính mời quý độc  giả hãy đọc tiếp              những lời của Phạm Đình Trọng:
  « Cốt cách              lương thiện và dũng cảm của những người cộng  sản ấy, cũng là khuôn              mẫu cho cốt cách của lứa tuổi chúng  tôi.
    Rời mái              trường Trung học vào bộ đội rồi đi vào cuộc  kháng chiến chống Mỹ xâm              lược, chúng tôi lại gặp những  người cộng sản bằng xương bằng thịt vô              cùng cao đẹp ở mọi  nơi gian nan ác liệt. Máy bay Mỹ tập trung đánh              hủy diệt  một trận địa pháo cao xạ ở Tây Quảng Bình. Người cộng sản               trẻ tuổi Nguyễn Viết Xuân bị đạn nát đùi vẫn bám thành công sự, phất               lá cờ đỏ dõng dạc chỉ huy: Nhắm thẳng quân thù mà, bắn! Với  cuộc              sống anh hùng dó, với lý tưởng đã có, chúng tôi trở  thành người cộng              sản như là lẽ đương nhiên. Chủ tịch Hồ Chí  Minh mất, đảng phát động              kết nạp đảng lớp trẻ Hồ Chí Minh.  Ngay sau lễ truy điệu Chủ tịch Hồ              Chí Minh, tôi viết đơn  xin vào đảng. Lễ kết nạp lớp đảng viên Hồ Chí              Minh đầu tiên  của cơ quan Chính trị Bộ tư lệnh thông tin tổ chức              đúng  vào ngày 19-5-1970:
  « Con vào              đảng vào ngày sinh của Bác,
Một chín,              tháng năm, một ngàn chín trăm bảy mươi.
Ba mươi tuổi              Bác trở thành người Cộng sản,
Để cho con hai              mươi sáu tuổi được là đồng chí của Người ».
   Và rồi              Phạm Đình trọng đã kết luận:
  « Đảng              đang thực hiện những điều trái với tư tưởng Hồ Chí Minh ».
 Với những              lời của chính Phạm Đình Trọng đã viết, thì chỉ  có những tên              việt-gian-cộng-sản như thằng hèn Tô Hải và  nhiều tên nữa, đã viết              thư để gọi là « chia xẻ » với Phạm  Đình Trọng. Đồng thời, chỉ có lũ              tay sai của chúng mới lên  tiếng để ủng hộ Phạm Đình Trọng mà thôi.
                Chúng  ta phải              thật sáng suốt, để nhận biết rằng, Phạm Đình Trọng  đã ca tụng bọn              việt-gian-cộng-sản. Xin quý độc giả hãy đọc  thêm lần nữa:             «  Cốt              cách lương thiện, và dũng cảm của những người cộng sản  ấy, cũng là              khuôn mẫu cho cốt cách của lứa tuổi chúng tôi.  Và … cuộc chiến chống              Mỹ xâm lược- những người cộng sản  bằng xương bằng thịt vô cùng cao              đẹp ở mọi nơi ác liệt. Máy  bay Mỹ tập trung đánh hủy diệt một trận              địa pháo cao xạ ở  Tây Quảng Bình. Người cộng sản trẻ tuổi Nguyễn              Viết Xuân bị  đạn nát đùi vẫn  bám thành             công              sự, phất lá cờ đỏ dõng dạc chỉ huy: Nhắm thẳng quân thù mà, bắn!             ».               Cộng thêm bốn câu thơ của hắn mà tôi đã trích ở trên, Phạm  Đình              Trọng đã ca tụng Hồ Chí Minh bằng chữ « Bác- Người –  Cộng sản » viết              hoa:
  « Ba mươi              tuổi Bác trở thành người Cộng sản,
Để cho con hai              mươi sáu tuổi được là đồng chí của Người ».
  Phạm Đình              Trọng viết:  vào đảng, là « thành người cộng  sản » và khi hắn vào              đảng cướp này, thì hắn đã « được là  đồng chí của Người ». Nhưng,              theo tôi, thì vào đảng cộng  sản, thì tất cả đều đã trở thành những                          THẰNG CỘNG SẢN GIAN MANH,               chứ không bao giờ trở « thành người » như hắn viết cho  được. Và              chẳng có một tên cộng sản nào mà có cái « Cốt cách  lương thiện » như              tên Phạm Đình Trọng đã láo khoét.
  Phạm Đình              Trọng, cũng đã kết luận là: 
« Đảng đang              thực hiện những điều trái với tư tưởng Hồ Chí Minh ».
    Nghĩa là              Phạm Đình Trọng muốn đảng cộng sản phải làm  những điều mà chúng đã              làm như lúc Hồ Chí Minh còn sống,  như những Cuộc đấu tố cải cách              ruộng đất,  Nhân văn Giai  Phẩm, và những « Trại tập trung cải tạo »              phải có những «  Trại kiên giam, biệt giam, phải có cùm tay, cùm chân              và cùm  miệng, như ngày xưa tại miền Bắc, cũng như ngay tại Quảng Nam               là « Trại cải tạo Đá Trắng » là mồ chôn của Bác ruột của tôi và các               vị đã bị bắt cùng với Bác tôi, vào năm 1964.
    Tôi cũng              biết, với một bài viết này, tôi khó có thể nói  lên hết những suy              nghĩ của mình. Song tôi nghĩ rằng, với  những người việt Nam yêu nước              chân chính, có kiến thức, và  công tâm, thì đều có thể suy nghiệm ra              được những gì đã ẩn  chứa bên trong các bài viết của những tên như:              Phạm Đình  Trọng, thằng hèn Tô Hải, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên v…v… mà băng               đảng Hoàng Cơ Minh, tức Việt Tân cùng tổ chức Cao Trào Nhân Bản, và               băng đảng Ấn Quang đã liên kết với nhau, chúng đã và đang ca  tụng              những tên như:  Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, thằng hèn Tô  Hải, Phạm Đình              Trọng v…v…
                  Về             « Cao              Trào Nhân Bản »              do Nguyễn Đan Quế cầm đầu, Nguyễn Đan Quế, nguyên              « Chủ tịch Phong trào Hướng Về Đất Việt »,              từ những năm 1968, do Quế thành lập tại Pháp để đi nhiều  nước hô hào              phản chiến, và đòi « Đế quốc Mỹ phải rút quân  ra khỏi Việt Nam ».              Nên biết, tổ chức              « Hướng Về Đất              Việt »              là tiền thân của tổ chức              « Phật Tử             Hướng              Việt »              cũng đã được thành lập tại Pháp từ cuối thập niên 1980, và   vẫn đang              hoạt động khắp nơi dưới nhiều nhãn hiệu, và  nhiều hình thức khác              nhau.
    Về băng              đảng Ấn Quang, mà mặt nổi là Võ Văn Ái, «              Tổng thư ký  Ban chấp hành             Trung              ương Hội Phật tử Việt kiều Hải ngoại »              từ  những năm              đầu của thập niên 1960, chính Võ Văn Ái đã viết «  lời tựa » cho cuốn              ngụy thư « Hoa Sen Trong Biển Lửa » của  Thích Nhất Hạnh tại Paris,              Pháp quốc vào ngày 26 tháng 01  năm 1967. Cả ba băng đảng này, cộng              thêm với nhiều băng  nhóm khác đã được thành lập sau này, chúng đã và              đang liên  kết với nhau để trong nước thì bọn việt-gian-cộng-sản cứ               tung ra một tên cộng sản « phản tỉnh » nào thì ở hải ngoại, lũ phù               thủy này lại hứng ngay, rồi biến chúng thành những « nhà dân chủ  » …              cuội.
   Nên biết,              qua những số báo Quê Mẹ của Võ Văn Ái, mà hiện  tôi vẫn còn lưu giữ,              thì những tên việt-gian-cộng-sản ác  ôn như Lê Văn Hảo, Bùi Tín,              Nguyễn Chí Thiện v…v… khi được  Hà Nội đưa ra làm công tác ngoại vận,              thì chúng đều có đến   thăm và chụp hình với Võ Văn Ái tại  « Tòa              soạn Quê Mẹ ».
   Như mới              đây, Võ Văn Ái đã lừa bịp cả Quốc hội Âu Châu,  để họ « đòi trả tự do              cho Hòa thượng Thích Quảng Độ ».  Nhưng, Thích Quảng Độ và Võ Văn Ái              đã lòi tận những màn  láo-bịp ra, khi Võ Văn Ái đã đưa lên mạng lưới              toàn cầu  bằng cái « Thông cáo báo chí » rất dài dòng, với ba cái               chức « Quốc tế » và nói rằng: 
  Vừa qua,              theo cái gọi là « Thông cáo báo chí » của Võ Văn Ái, thì:
                «  Vào ngày              4-12-2009, « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, đã   Triệu tập Hội nghị mở              rộng của Hội Đồng Lưỡng Viện ( Viện  Tăng Thống và Viện Hóa Đạo)  tại              chùa Giác Hoa,  Sài gòn,  và dù đã bị công an vây bủa chặt chẽ, nhưng              đã có tới « 40 (  bốn mươi) chư tăng  và 10 ( mười) cư sĩ, đại diện              các tỉnh  thành miền Trung và miền Nam, đã tề tựu đông đủ về chùa               Giác             Hoa ».              Rồi Thích Quảng Độ đã đẻ ra những thứ gì đó, mà tôi cũng  chẳng muốn              trích ra, vì nó cũng giống như cái « Tháng năm  Bất tuân Dân sự »              vậy, Nên từ sau cái « tháng năm » của  Thích Quảng Độ,  là tôi hết              muốn đọc ba cái thứ               « Giáo-Mác …               chỉ »              gì đó của Thích Quảng Độ, vì tất cả đều là láo hết.  Và vì  tôi vốn              đã biết qua về những cuộc thử nghiệm về chất …  người rồi.
   Tôi cũng              nghĩ rằng, tất cả mọi người, ai cũng có một bộ  óc để suy xét: Tại              sao Võ Văn Ái đã nói « Hòa thượng »  Thích Quảng Độ đang bị công an              giám quản của cộng sản Hà  Nội,  quản thúc rất nghiêm ngặt tại Thanh              Minh Thiền Viện,  mà đã triệu tập được một đại hội tại chùa Giác Hoa,              mà đã  có đến mấy chục Ban đại diện của Giáo hội Phật giáo của các               tỉnh thành đã về tham dự tại chùa Giác Hoa, và rằng Đại hội đã thành               công ???
  Vậy, xin              mọi người phải biết, một người bị quản chế rất  nghiêm ngặt, đến nỗi              Võ Văn Ái phải kêu cứu tới Quốc hội Âu  châu, để đòi trả tự do cho              Thích Quảng Độ, thì thử hỏi  Thích Quảng Độ làm sao mà triệu tập, và              triệu tập bằng cách  nào, để cho mấy chục ban đại diện của Phạt giáo              ở các tỉnh  thành biết được mà về tại chùa Giác Hoa, trong cảnh công               an vây bủa khắp nơi, để rồi đại hội đã thành công ???  Điều này rõ               ràng là Võ Văn Ái đã xem thường sự hiểu biết của mọi người quá  đi              rồi. Như thế, nhưng nhiều trang điện báo như:  Cao Trào  Nhân Bản,              Ánh Dương, Người Việt v…v… cũng đã đăng những bản  « Thông cáo báo              chí » của Võ Văn Ái về cái đại hội tại  chùa Giác Hoa vào ngày              4-12-2009.  Quý độc giả cứ thử vào  trang điện báo của « Cao Trào              Nhân Bản », thì sẽ thấy đầy  nhóc những tên: Thằng hèn Tô Hải, hắn              đang « trồng người  trăm năm » ở đó, kế đến là Phạm Đình Trọng, Thích              Quảng Độ,  Võ Văn Ái, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên v…v… đông đảo lắm, cả bầy,               tôi chẳng có thời giờ để đếm cho hết.
                 Bài viết của              thằng hèn Tô Hải hắn đã « Trồng người trăm năm » như sau:
  « Hãy vững              vàng anh Trọng ơi! Vì anh đã trở về đứng ở  trong hàng ngũ 84 triệu              dân Việt Nam anh hùng, vì anh không  phải băn khoăn, đau khổ trước              những sai lầm liên tiếp của  đảng hết năm này sang năm khác nữa! Anh              hãy tin rằng: theo  chân anh, sẽ còn có nhiều người, nhất là giới cầm              bút, sẽ  gạt bỏ mọi nỗi « sợ » nỗi « hèn » để giã từ cái trách nhiệm               « đội tiền phong của giai cấp » một cách công khai như anh. Được như               thế thì quần chúng nhân dân, trong đó có quần chúng-già này  phải vô              cùng hân hoan ngả nón đón chào ».
                Này,  thằng              hèn Tô Hải, ngươi có muốn « trồng người trăm năm »  thì hãy xuống              dưới địa ngục, để tìm tên đại việt-gian Hồ  Chí Minh mà « trồng »,              muốn trồng ngược, trồng xuôi gì cũng  được. Nhưng, ngươi, thằng hèn              Tô Hải, đừng hòng « trồng  người trăm năm » với              Dân-Quân-Cán-Chính-Việt Nam Cộng Hòa,  chỉ trừ một số tên cũng hèn              hạ, và bỉ ổi như ngươi vậy, nên  chúng mới chịu cúi lòn bọn              việt-gian-cộng-sản để mong được  khúc xương thừa. Còn 84 triệu dân              Việt Nam nào mà chấp  nhận cho tên Phạm Đình Trọng được đứng              chung ??? Và cứ theo  những lời đã ẩn chứa trong những lời của thằng              hèn Tô Hải  đã viết, thì chúng ta phải hiểu:  là sẽ có nhiều tên nữa               trong giới cầm bút, sẽ giả vờ « trả thẻ đảng » để trở thành những               « nhà dân chủ ». Một lần nữa chúng ta hãy suy nghiệm về những lời               của thằng hèn Tô Hải, hắn đang « trồng người trăm năm »  bằng những              lời của hắn đã viết:  
                «  Anh hãy tin              rằng: Theo chân anh, sẽ có nhiều người, nhất  là giới cầm bút, sẽ gạt              bỏ nỗi « sợ » nỗi « hèn » để giã từ  cái trách nhiệm « đội tiền phong              của giai cấp » một cách  công khai như anh. Được như thế thì quần              chúng nhân dân,  trong đó có quần chúng-già này phải vô cùng hân hoan              ngả mũ  đón chào »
   Một lần              nữa, ta bảo cho thằng hèn Tô Hải biết: Không bao  giờ có cái « quần              chúng nhân dân » nào ngu dại mà ngả mũ  để đón chào Phạm Đình Trọng,              kể cả thằng hèn Tô Hải, và  trong số 84 triệu dân Việt Nam, chỉ trừ              bọn  việt-gian-cộng-sản và lũ tay sai, còn tất cả thì chắc chắn là họ               đều chỉ chờ cho sớm có một ngày bạo quyền Hà Nội sụp đổ, thì họ sẽ               lôi cổ cả tập đoàn việt-gian-cộng-sản, cũng như những  thằng hèn Tô              Hải, Phạm Đình Trọng, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên  v…v…và cả những băng đảng              đã và đang lừa bịp đồng bào mà  đem ra xử tội, ngươi hãy cứ chờ xem              đấy nhé. 
Bài viết của              Bùi Tín viết về Phạm Đình Trọng:
   « Trọng rất              chịu khó đi, đi nhiều và đi xa, có mặt ở  những địa điểm hiểm yếu, ít              người đến được. Anh từng đi dọc  Trường Sơn, cả phía Đông và phía              Tây, xuống tận Hòn Khoai,  đảo Phú Quốc, đảo Thổ Châu, ra tận Trường              Sa, rồi lên tận  Vị Xuyên, Hà Giang khi còn nặng mùi thuốc súng ».
"Xẻ dọc              Trường Sơn đi cứu nước,
Mà lòng              phơi phới dậy tương lai".
   Đến đây,              tôi phải xin phép quý độc giả để dừng lại đôi phút mà hỏi tên Bùi              Tín:
                 « Phạm Đình              Trọng đã từng đi dọc Trường Sơn, cả phía Đông và phía Tây ».             Là  có              phải ngươi: Bùi Tín muốn nhắc đến cái gọi là « Xẻ dọc  Trường Sơn              Đông Trường Sơn Tây » của một thời mà bè lũ của  ngươi là  tập đoàn              việt-gian-cộng-sản đã từng đi xâm lăng  nước Việt Nam Cộng Hòa của              ngày xưa hay không ??? Quả thật,  ta dám nói với ngươi rằng: Ta tuy              là một phụ nữ yếu đuối,  nhưng, ngươi đừng hòng qua được mắt ta, bằng              những lời lẽ  xảo ngôn của ngươi. 
     Và bây              giờ, xin kính mời quý đọc giả hãy trở lại với  tên Bùi Tín, một cán              bộ ngoại vận của Hà Nội, Bùi Tín đã  viết:
   « Xin hãy              nghe ông Đặng Quốc Bảo, từng là Trung tướng,  ủy viên Trung ương đảng              cộng sản, Trưởng ban khoa giáo  trung ương đảng, từng từ bỏ chức bí              thư:
 « Sai lầm lớn              nhất của Đoàn thanh niên cộng sản năm 2008,  là đã giới thiệu 15 vạn              thanh niên vào đảng cộng sản, mà  đều không phải là thanh niên ưu tú,              lại toàn là thanh niên  cơ hội, vào đảng chỉ do động cơ vụ lợi cá              nhân ».
   À, thì ra,              Bùi Tín đã phải lo vì « Đoàn thanh niên cộng  sản năm 2008, là đã              giới thiệu 15 vạn thanh niên vào đảng,  mà đều không phải là thanh              niên ưu tú ».
    Như thế,              đã quá rõ ràng rồi nghe Bùi Tín. Ngươi không  có đường nào để chạy              chối đi đâu được nữa.   Nghĩa là,  chính ngươi chỉ muốn cái gọi là              Đoàn thanh niên cộng sản,  phải sàng lọc tất cả trong đoàn thanh niên              cộng sản này, để  rồi chỉ giới thiệu những « thanh niên ưu tú » như              ngươi đã  nói để giới thiệu vào đảng cộng sản. Bởi ngươi, Bùi Tín chỉ               muốn « những thanh niên ưu tú » là những thành phần luôn luôn trung               thành với đảng cộng sản, còn giới thiệu những thanh niên  không ưu tú              vào đảng cộng sản, thì họ chỉ biết vụ lợi cá  nhân, chứ không có tha              thiết với đảng cộng sản. Vì như thế,  đảng cộng sản sẽ không thể vững              mạnh, và tất nhiên sẽ bị  sụp đổ.
    Vậy,              chúng ta không còn gì để nghi ngờ gì nữa, rõ ràng  là Bùi Tín đang lo              sợ những thanh niên không ưu tú được vào  đảng cộng sản, mà chỉ muốn              « những thanh niên ưu tú » được  vào đảng cộng sản mà thôi, để những              « thanh niên ưu tú »  này mới củng               cố cho tập đoàn việt-gian-cộng-sản mỗi ngày càng thêm vững  mạnh, để              khỏi phải bị những thanh niên không ưu tú làm  băng hoại bản chất tàn              độc của đảng cộng sản, để rồi phải  bị sụp đổ.
    Lo chi              lắm thế, hả Bùi Tín, coi chừng nó lại Tồn cái Lo  lại đấy. Ta e rằng,              hiện giờ, trong cái nội bộ của đảng  cộng sản của ngươi, đã có rất              đông đảo những thành phần  không ưu tú rồi.  Và sẽ có một ngày chẳng              xa lắm, thì không  biết chừng, lại chính những thành phần, mà theo              ngươi nói  đã có tới 15 vạn thanh niên không ưu tú vào năm 2008, đã               được vào đảng cộng sản, thì họ sẽ đứng lên để cùng với những người               yêu nước chân chính, để đánh đổ bạo quyền cộng sản. Và ta cũng e               rằng, lúc ấy, họ sẽ lôi cổ của Bùi Tín  ra trước tòa án  quốc tế, để              dẫn độ ngươi về tại Việt Nam để thọ án, vì tội  sát nhân, mà một              trong những nạn nhân đó là cụ Võ Tử Đản.  Ngươi hãy chờ cho đến « giờ              Hoàng Đạo » đó nhé.
    Tạm thay              lời kết:
  Như tôi đã              nói: Với một bài viết, thì tôi khó có thể vạch  ra cho hết những trò              gian manh, lừa bịp của bọn  việt-gian-cộng-sản và lũ tay sai.  Nhưng              tôi dám nói một  cách chắc chắn là việt-gian-cộng-sản đã và đang phối              hợp  một cách chặt chẽ với lũ tay sai tại hải ngoại, để tái lập môt:               « Lực lượng Bảo vệ Văn hóa Dân tộc » thứ hai, như chúng đã làm vào               những năm đầu của thập niên 1960, và cái « Lực lượng » này  đã trực              thuộc trong cái gọi là « Mặt trận Giải phóng miền  Nam » tại Việt              Nam.
                 Chúng  ta nên              nhớ: Bất cứ là một đảng nào, cũng đều có « đảng kỷ  », nên mỗi đảng              viên đều phải tuyên thệ bằng những lời thề  sống-chết. Đặc biệt, là              đảng cộng sản Việt Nam, thì « đảng  kỷ » lại còn tàn độc, và ghê gớm              nhất. Bởi vậy, mà đảng  cộng sản Hà Nội, đã từng dùng « đảng kỷ » để             Xử              đối với đồng đảng, mà đã từng có đầy công lao xương máu với đảng của              chúng như những tên:             Trần              Văn Trà, Nguyễn Hà Phan, Lê Mai, Đinh Bá Thi, Thích Thiện Minh v…v…
                Chính  vì thế,              nên chúng ta hãy cùng nhau cảnh giác tối đa, đối  với những tên              việt-gian-cộng-sản, vì chính chúng đã được  lệnh của Hà Nội, nên              chúng mới được phép trả thẻ đảng, và  trở thành những « nhà dân              chủ », để lừa bịp tất cả chúng  ta, ở trong cũng như ngoài nước. Do              đó, chúng đã cùng nhau  mặc áo thụng mà vái nhau, như chúng ta đã              thấy.  Vậy, để  tránh những điều đáng tiếc có thể xảy ra, thì chúng              ta hãy  luôn luôn sẵn sàng để cảnh báo cho nhau, mỗi khi nhận biết               bất cứ một tên giặc nào khi chúng chỉ vừa xuất hiện, để cùng nhau có               biện pháp ngăn chận kịp thời, chứ không thể để cho bọn chúng  tìm              cách mà đi vào tận « căn nhà » của chúng ta, để chúng  ta khỏi phải              chết một cách oan uổng, vì chính mình đã rước  giặc vào nhà. Chúng ta              đừng bao giờ để khi vừa thấy cái  lưỡi lê, thì nó đã đâm xuyên vào              tim của mình rồi. Nói tóm  lại, là chúng ta đừng bao giờ để cho đến              khi cận kề cái  chết rồi mới biết, lúc đó đã là quá muộn.
20-12-2009
             Hàn Giang Trần Lệ Tuyền. 
Võ Văn Ái là tên việt gian cực kỳ nguyhiểm đã góp phần lớn trong việc làm sụp đổ chế độ Việt Nam Cộng Hòa
 
